Sunday, December 16, 2012

CÁM ƠN EM, NGƯỜI TÔI ĐANG YÊU!

Tôi đã trải qua trên dưới 1 cuộc tình nhưng hôm nay, lần đầu tiên tôi có cảm giác hạnh phúc như thế này. Em không đẹp, không giàu sang. Em có một công việc bình thường như bao người và một trái tim đầy nhiệt huyết với cuộc sống. Em khiến tôi si mê bằng những điều giản dị nhất mà em có. Cảm giác bên em thật hạnh phúc. Trái tim tưởng chừng như đã khô cằn, chai sạn, giờ đây lại có thể đập loạn nhịp trước em. Tôi thấy nhớ em, nhớ những câu nói, nhớ ánh mắt em nhìn tôi, nhớ sự quan tâm ấm áp em dành cho tôi, nhớ cả những lúc em hờn giận tôi nữa. Em đã choán chiếm cả trái tim và khối óc của tôi. Tôi thực sự muốn có em trong cuộc đời này. Tôi muốn mỗi sáng tỉnh giấc sẽ được nhìn thấy khuôn mặt em, được nghe giọng em nói chứ không cần phải vắt óc tưởng tượng hoặc ép mình vào trong những giấc mơ.Tôi muốn em ôm tôi thật nhẹ nhàng và thả cho cảm xúc tự trôi, không cần phải nói thêm điều gì, vì khi ấy chỉ có ngôn ngữ của trái tim. Em à, tôi đã yêu em mất rồi. Tôi không muốn trốn chạy tình yêu này, ngược lại, tôi muốn đối diện với nó mặc dù biết trên con đường này sẽ không có điểm dừng chân cho cả hai. Em biết không? Có lẽ đây là thứ tình yêu trong lành, thuần khiết còn sót lại trong tôi. Tôi muốn dành nó cho em, vì em xứng đáng được nhận nó. Tôi muốn mỗi phút giây tôi tồn tại sẽ đều là kí ức đẹp. Cuộc đời này ngắn lắm và, "có bao nhiêu mà hững hờ"? Cám ơn em, người tôi đang yêu!

MƯỜI LĂM PHÚT THẢNH THƠI

Hiếm có nhứng lúc thảnh thơi suy ngẫm thế này, và hiếm khi cảm xúc muốn viết lại ùa về những lúc thảnh thơi. Chả cần phải chần chừ. Chắp bút mà viết thôi. Thả theo cảm xúc. Hay hay không kcmn. Quãng thời gian qua, có quá nhiều thay đổi. Có lẽ vì vậy mà mình thấy yêu cái cuộc sống này. Thời gian trôi, cảm xúc của con người già đi, cái nhìn trở nên sâu hơn, lời nói bống it hơn và những lúc đăm chiêu (những lúc điên điên) trở nên nhiều hơn. Thời gian trôi, công việc cũng trôi, lúc chìm lúc nổi, lúc lụt lúc hạn. Nhưng bản thân công việc nó chẳng bao giờ thay đổi. Nếu quay ngược thời gian, mình vẫn muốn làm công việc này, ăn cùng nó, ngủ cùng nó, sống và chết cùng nó. Ôi cái nghề chẳng bao giờ làm mình giàu có về tiền bạc, nhưng ngược lại, mang cho mình niềm vui, ít ra cũng là niềm vui lúc ... ế chồng. Thời gian trôi, ánh mắt mọi người nhìn vào mình cũng trôi theo. Có những người trước đây nể phục mình, giờ họ coi mình chả ra cái đinh. Có những người trước đây coi mình là cái đinh thì giờ coi mình là cái gai, hay cái gì đại loại thế. Haizza, đúng là "người có lúc", tốt xấu chả biết đâu mà lần. Mình có gì thay đổi đâu nhỉ? Họa chăng có thay đổi thì chỉ là xinh hơn, thông minh hơn, duyên dáng hơn thôi. Chậc! Nhiều lúc mình như điên. Nhưng quả thực, chỉ có những thằng điên mới nói mình bình thường. Công nhận không? Chỉ có những đứa "thông manh" mới biết khi nào nên điên, khi nào nên bình thường, khi nào cần giả vờ điên, khi nào cần phải giả ngây ngô, hâm hấp. Sống giữa cái thế giới thiên biến vạn hóa này thì phải là một con kì nhông. Nhiều lúc thấy thất vọng. Và ngay lúc này thấy thất vọng. Nỗi thất vọng bao giờ cũng tỉ lệ thuận với tình thương và niềm tin. Tình thương mất đi vẫn có thể lấy lại, nhưng niềm tin sứt mẻ thì bao giờ mới có thể hàn gắn? Mình đang thất vọng. Có ai đó đang thất vọng về mình không? Cuộc sống của mình, nếu so với nhiều người, thì được coi là hạnh phúc. Mình thấy thế. Nhưng đôi lúc nghĩ lại, trong hạnh phúc vẫn có những bất hạnh. Hình như mình tham lam? Kmn, ai cấm lòng tham đâu? Load xong phim rồi. Xem thôi!

3 NĂM

Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, em muốn quay trở lại ngày này cách đây 1096 ngày trước. Nếu được quay trở lại lúc đó, em ước mình sẽ không gặp anh. Cuộc gặp gỡ định mệnh trớ trêu ấy đã cướp anh đi mãi mãi. 1095 ngày, anh sống trong kí ức của gia đình, họ hàng, bạn bè và đồng nghiệp như một nỗi đau. Nỗi đau đó vẫn ngự trị, tồn tại, vẫn giày vò, đay nghiến, vẫn lặng lẽ, chập chờn trong những cơn mơ kinh hoàng. Hôm nay, em sẽ lại để tang anh!

EM YÊU ANH

Anh đến khi mọi thứ trong em vụn vỡ. Ngày anh đến bên em, em nhớ, đó là ngày tuyệt đẹp. Mùa thu như chiếu những tia nắng cuối cùng trước khi đón đông sang. Nàng gió cũng bỡ ngỡ, thẹn thùng, e ấp. Cái cách mà em gặp anh cũng thật đặc biệt - có ai đó "vác" anh đến bên em. Gặp anh lần đầu tiên, em ngỡ như đã phải lòng anh từ lâu lắm rồi ấy. Và em bắt đầu yêu anh, yêu anh đến điên cuồng. Gặp được anh, em không còn nghĩ đến ai khác. Ngày nào mà không được gặp anh, không được sờ soạng anh là em lại lên cơn thèm anh. Cái cảm giác mân mê anh, sờ soạng anh, rồi khiến anh tưng tửng lên khiến cơn khát khao trong em lại trỗi dậy. Tay em từng ngón ấn lên cơ thể cứng cáp của anh, anh kêu lên và chúng ta thực sự hòa vào một. Em bỏ mặc mọi thứ, công việc, bạn bè, những cuộc vui, chỉ để ở bên anh được trọn vẹn. Thật tuyệt khi mỗi lần anh kêu lên, những tiếng kêu ấy lại rên rỉ như một bản nhạc mà bác nhạc sĩ nào đó đã bỏ quên một số nốt nhạc trên khuông. Nhưng em vẫn thấy khoái anh ạ. Chỉ cần làm anh kêu lên những tiếng đó là em không còn có mong muốn làm khác là chỉ muốn "chơi" trên cơ thể anh mãi ... và mãi. Em yêu anh, chàng ghita 600k của em ạ!

ĐỔI THAY

Lau lam moi co thoi gian ngoi café cung mot nguoi ban vao luc sang som. Hai nguoi ngoi o mot quan ben cai ho nho nho. Khong khi buoi sang o day that trong lanh, yen tinh, thoai mai va thu thai. Sao tu truoc den gio no khong nhan ra cai cam giac thanh binh o cai chon on ao va ngot ngat nay nhi? Phai chang vi cai benh luoi khong the day som luc 5h sang ma phong xe hon 15 cay so den day chi de uong 1 coc café? Hay vi qua mai miet voi mieng com manh ao ma quen di nhung cai gian di doi thuong von co cua cuoc song. Ngoi nham nhi coc café, phai cong nhan café o day cha ngon teo nao, nhung sao cai cam giac mang den lai khien no ngon den the. Tha minh vao huong vi cua no, vao khong khi xung quanh, vao nhung cau chuyen cua cuoc song, no thay minh tinh tam va nhan ra su thay doi cua chinh minh. - Truoc thay may con chay het cho no cho kia, cong viec no cong viec kia. Gio thi on dinh roi con gi. - May gay di va gia hon truoc nhieu qua. - May dao nay bay deo chiu duoc. - Cang ngay cang cung nhac the may. Truoc day may dau co the. - Ai cha, may cung biet lang man co day. - Dao nay ranh roi the may? - Lai nghien café roi a? - … van van va van van Oh, do la nhung gi nguoi khac nhan xet ve no. Dung ra phet. Chuan ra phet. Hoa ra no thay doi cung nhieu hon 1 cai gach dau dong. Nhung hinh nhu su thay doi ay van chua du. No con thay minh dien cuong hon, lac quan hon, bat chap hon. Cha! Nhieu day chu! Lieu thay doi co phai la tot? Cung khong han. Nhung no hai long voi con nguoi hien tai cua minh. Co sai lam. Co sua doi. Co tiec nuoi. Co tu tin. Co kieu hanh. Co hoang dai. Co lang man. Co suy tu. Co tre trung, tao bao. It ra, no luon la chinh ban than minh, song thuc voi con nguoi no. Su doi thay, doi khi la su hai long cua minh va doi luc lai la su ghe so cua nguoi khac. No dang ghe so!

HAI NĂM

Gửi anh, Ngày này cách đây 2 năm. Người ta nói nợ tiền dễ trả, nợ tình khó trả, vậy nợ mạng sống thì phải thế nào đây? Sự sống của em nảy sinh từ cái chết của anh. Nụ cười của em ngày hôm nay được đổi bằng máu của anh, nước mắt của bạn bè và người thân của anh. Đoạn đường nơi chúng ta đã cùng đi một lần, giờ chỉ mình em nhưng sao lại luôn có cảm giác nơi đó có anh đang đứng, cười và nói với em rằng: “Trà đá nhé!” Những hồi ức về anh thật ngắn ngủi nhưng sao nỗi đau trong em dài đến thế? Đã hai năm trôi qua, nhưng hình ảnh đó vẫn ám ảnh không nguôi. Anh vẫn đó, cười hiền từ. Giá như chúng ta chỉ gặp nhau 1 lần trên chuyến xe buýt định mệnh đó rồi không bao giờ gặp lại. Nhưng số phận đã để em gặp lại anh, và chứng kiến giây phút đau thương nhất của 1 con người. Hôm nay trời đổ mưa và gió. Tiếng gió rít mạnh khiến lòng người càng thêm đau thắt. Trong tiếng gió kia dường như có tiếng ai đó. Ước sao có thể chạm vào tiếng nói ấy,và có thể đáp lại tiếng nói ấy bằng một câu: “Hãy tha thứ cho em!”