Saturday, April 4, 2009

HÃY BUÔNG THA CUỘC ĐỜI EM!

Anh không có gì ngoài hai bàn tay trắng: không học hành, không nghề nghiệp, không tiền bạc. Cuộc sống gia đình cũng không có nhiều niềm vui. Đó cũng là lí do tại sao anh luôn khao khát một gia đình hạnh phúc. Em đến mang lại cho anh niềm vui, niềm hi vọng, niềm hạnh phúc mà chưa bao giờ anh được chạm tới. Nhưng rồi em đi, để lại anh những vết thương không bao giờ lành lặn và trong vế thương đó, có một góc dành cho sự CĂM THÙ.

Chia tay nhau gần nửa năm nhưng mọi chuyện chưa lúc nào kết thúc. Anh vẫn liên lạc, vẫn muốn dằn vặt em. Và mỗi lần không nhắn tin hay gọi điện trả lời anh thì lúc đó anh lại khùng lên và có thể làm bất cứ chuyện gì. Em thấy mệt mỏi lắm rồi! Nhiều lúc em hối hận khi đã yêu anh, điều mà trước đây em không bao giờ nghĩ đến. Con người anh bây giờ và trước đây khác nhau nhiều quá! Em sợ anh! Đối với em, những giây phút bình yên thật hiếm hoi. Anh vẫn theo em như một cái bóng không bao giờ khuất. Em thấy thực sự mệt mỏi, căng thẳng mỗi khi nghe điện thoại của anh, mỗi khi anh nhắn tin hỏi thăm em. Sự quan tâm quá mức của anh đã khiến em không thoải mái, cảm thấy cuộc sống của em luôn bị trong tầm ngắm, luôn trong sự kiểm soát của anh. Hãy buông tha cuộc đời em!

Giờ đây anh bơ vơ, không nghề nghiệp, không người sẻ chia, lại thêm bệnh tật, lên HN kiếm việc làm. Đi hết chỗ này đến chỗ khác mà chưa dừng chân được chỗ nào. Anh về quê và hiểu ra một điều em vẫn là người đối xử tốt nhất với anh. Có những lúc nghe anh nói em không cầm được nước mắt. Số phận cứ muốn giễu cợt anh. May mắn chưa bao giờ mỉm cười với anh. Thương anh nhưng cũng rất sợ anh. Em phải làm sao đây? Rời xa anh lúc này em không cam tâm, vì bên anh lúc này không còn ai khác ngoài em. Nhưng không rời xa anh thì cuộc sống của em sẽ không bao giờ là biển lặng. TÌNH THƯƠNG và SỢ HÃI luôn tồn tại song hành trong em. Anh có hiểu được điều đó không? Nếu hiểu được thì xin hãy buông tha cuộc đời em!

Có những lúc em buộc phải độc ác và tàn nhẫn với anh. Và chính anh đã khiến em trở nên tàn nhẫn như vậy. Anh nói anh là người mạnh mẽ, nhưng sao giờ thấy anh yếu đuối quá! Anh nói anh không cần sự thương hại, nhưng thực tế lại đang nhận tình thương của em. Đã bao lần anh nói sẽ không bao giờ liên lạc với em nữa, sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của em, nhưng thực tế ngày nào cũng gọi điện, nhắn tin, mọi chuyện của em anh đều có ý kiến. Anh nói anh sẽ cố gắng, nhưng sự cố gắng của anh chưa bao giờ đạt được kết quả. Lòng tin của em dành cho anh đã vơi đi nhiều. Em thực sự muốn rời xa anh, muốn anh buông tha cuộc đời em!